UserCP Search Help
Home Register
Members List Contact
Xin nhấn vào để xem chi tiết
Trang chủ
Quy định Kiến thức
Chợ
Liên hệ
Logout
Tài trợ
Links
Quảng cáo
Trở lại   Chợ thông tin Mai Táng - Tang lễ Việt Nam > Thư giãn - Tâm sự > Truyện - Thơ - Xả stress > Truyện ngắn

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 19-10-2012, 03:43 PM
huda huda đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 20
Mặc định Tôi Thèm Hai Tiếng Mẹ ơi

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Mình đọc được câu chuyện này ở 1 wuyển sách thấy hay và gởi lên cho mọi ng xem.
Tôi biết ,so vớI những đứa trẻ lang thang ngoài phố , không một manh áo ấm ,không gia đình cha mẹ thì mình vẫn là kẻ hạnh phúc hơn , được sống trong một ngôi nhà tuy không sang trọng nhưng cũng tạm đầy đủ.Tôi vẫn được cắp sách tớI trường , được ăn ngon mặc đẹp ……Nhưng tất cả những thứ đó cũng hông thể bù đắp những mất mát thiếu hụt mà cuộc đờI tôi phảichịu đựng .Sáng nay trên mục “những tấm long từ thiện ” của đài truyền hình có đăng tin 1 em bé tật nguyền,gia đình wá nghèo ,bố mẹ lạI đau nặng ,mà vẫn ham học …..,tôi thấy vừa thương cho em bé kia vừa tủI cho thân phận mình .Dù sao nó vẫn còn có mẹ bên cạnh lo lắng chăm sóc trong những lúc trái gió trở trờI .Còn tôi tuy lành lặn ,CS đầy đủ hơn nó nhưng có mẹ àm cũng như không .Nhiều lúc tôi them được gọI hai tiếng “mẹ ơi” ,mong được mẹ vỗ về chăm sóc mà ko được .tôi chỉ có bà ngoạI thương yêu che chở ,nhưng tình yêu của bà dành cho tôi dù có mênh mông đến mấy cũng ko thể sánh vớI tình thương của mẹ được .
Bố mất khi tôi mớI 4 tuổi còn chị tôi lên 6 . Ông bà nộI muốn đón chị em tôi về Thái Bình nuôi nhưng ông bà wá nghèo .Mẹ đưa chúng tôi về ở vớI bà ngoạI ,sau đó mẹ đi xuất khẩu lao động .Ký ức của tôi về bố và gia đình trước kia rất mờ nhạt .Tai hoạ ập xuống gia đình tôi ,4 năm sau ngày bố mất , ông trờI đã cướp mất chị tôi .Niềm an ủI duy nhất cuả tôi khi mẹ ở xa cũng mất nốt .Những ngườI thân
Ywý cảu tôi đã ko bao giờ ở cạnh tôi nữa .Tôi oán trách cuộc đờI sao nỡ tàn ác cướp đi cha và chị cảu tôi .Tôi vẫn còn hy vọng ngày mẹ trở về .mẹ sẽ là nguồn vui và che chở cho tui .Có mẹ tôi ko còn cô đơn nữa ,sẽ nguôi đi nỗI đau mất bố và chị ….rồI niềm hi vọng mong manh cuốI cùng của tôi cũng đã mất ,khi mẹ xuất hiện vớI 1 ng đàn ông xa lạ .Những tưởng tượng mong mỏI bấy lâu về ng mẹ trong tôi vỡ vụn.Vài tháng sau khi về nước ,mẹ lấy chồng .Hôm đó cha dượng cho tôi rất nhiuề tiền còn mẹ thì nói “Con ở lạI vớI ông bà ngoạI ,mẹ sẽ về thăm con luôn ”.Khi bong mẹ khuất dần ở đầu ngỏ ,tôi mớI bật khóc .Vì hiểu rằng tôi đã mất mẹ lần nữa ,và lần này vĩnh viễn .Tôi khóc ngất đi .Khi tỉnh đậ thấy mình đang nằm cạnh bà ngoạI ,ko gian yên ắng dường như chaư từng có đám cướI nào .Bà bảo mọI ng đã về hết .Trên khuôn mặt già nua của bà đã đọng lạI những giọt nước mắt .Ngày đó tui giận bà vì bà đã ko giữ mẹ lạI cho tôi .Tôi nghĩ bà khcó vì thương mẹ lấy chồng xa chứ không phải vì thương tôi .Tôi lạI khóc vật vả , đòi theo mẹ nhưng đâu còn ai bên cạnh bà ngoạI đã già yếu .Lúc bấy giờ tôi mớI hiểu bà cần cho cucộ đờI tôi biết bao ,chỉ có bà là ng thương tôi nhất .
Hàng tháng mẹ vẫn gởI tiền về để bà nuôi tui nhưng lờI hứa năm nào ko thực hiện.Khi đã lớn tôi hiểu mình ko có wuyền trách mẹ vì mẹ phải lo cho gia đình riêng ,cho cha dượng và các em.Tôi ko oán hờn mẹ vì mẹ vẫn gửI tiền đều cho tôi .Thỉnh thoảng ,mẹ còn cho tôi thêm để may sắm .Dẫu vậy tôi vẫn khóc thầm từng đêm và tủI thân ,nhất là khi có khác đến chơi nhà,bà giớI thiệu vớI họ rằng “mẹ nó lấy chồng đã có cháu rồI đấy “,hoặc “bố nó mất từ khi nó lên 4 …”,rồI các dì lạI bè dỉu:
-Sao ko đi vớI mẹ mày,lớn xác rồI ko kiếm việc làm đi ,học cao thì có ít gì …..
Va những lờI bàn tán xì xào của hang xóm;” tộI nghiệp thân gái mồ côi ,mẹ đi lấy chồng ,một than
một mình ….”.Những lờI vô tình đó như nhói vào tim tôi , đau buốt .Càng lớn tôi càng thấu hiểu nỗI cô đơn của 1 đứa trẻ thiếu vắng tiếng nói của ng cha ,bàn tay âu iếm của ng mẹ .tiếng cườI nói vui vầy của chị .Nhiều lúc tôi muốn hét lên “con ko cần tiền của mẹ ,con muốn sống vớI mẹ ,con cần có mẹ “.Nhưng mẹ vẫn ko đón tôi về ở cùng .Mẹ coi tôi là gánh nặng .là nghĩa vụ mà mẹ có trách nhiệm phải nuôi .Cả tuổI thơ tôi chờ đợI vòng tay âu yếm ,lờI dạy bảo ân cần thậm chí cả lời wát tháo của mẹ mỗi khi tôi lỡ tay làm hỏng hay sai phạm một việc gì đó.Giữa mẹ và tôi bây giờ lại thêm khoảng cách .Tôi muốn lấp đi cái khoảng cách ấy ,muốn về sống vớI mẹ vớI những đứa em khác cha kia nhưng ko được .Mẹ ko đồng ý .Mẹ bảo tôi ở nhà ngoại tiện cho việc học hành hơn .Tôi biết đấy chỉ là cái cớ thôi tôi biết mẹ ko muốn khuấy động CS mớI của mẹ .

TạI sao vậy hả mẹ ?con là con của mẹ cơ mà ?Con có wuyền đòi hỏI sự yêu thương của mẹ ,sao alị ko được ?Giá như bố và chị còn sống thì con đâu phải sống cô đỡn trên đờI .Mẹ vẫn ở nhà vớI con ,và con có một gia đình như mọI ng.

Mẹ có nghe thấy những lờI tha thiết của đứa con đáng đáng thương này ko ?.Mẹ có hiểu rằng những thứ mẹ cho con ko thể sánh đcược bằng tình thg cảu mẹ ko?

Vâng thưa mẹ !Dẫu con đã lớn nhưng vẫn cần có mẹ bên cạnh .Mẹ ơi hãy giang rộng vòng tay đón con ,hãy cho con có được chút tình mẫu tử dù một chút thôi –thưa mẹ!
Trả lời với trích dẫn


  #2  
Cũ 19-10-2012, 03:43 PM
phuthi phuthi đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 22
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

mình chỉ mong hai tiếng bố ơi ! cún ah`
Trả lời với trích dẫn


Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:40 PM

SangNhuong.com SangNhuong.com

© 2008 - 2024 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.