UserCP Search Help
Home Register
Members List Contact
Xin nhấn vào để xem chi tiết
Trang chủ
Quy định Kiến thức
Chợ
Liên hệ
Logout
Tài trợ
Links
Quảng cáo
Trở lại   Chợ thông tin Mai Táng - Tang lễ Việt Nam > Thư giãn - Tâm sự > Truyện - Thơ - Xả stress > Truyện ngắn

 
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 19-10-2012, 04:08 PM
myanco2003 myanco2003 đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 19
Mặc định Hoa mua ai bán mà mua.... để cho dạ nát lòng sầu vì em...

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3playlist.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZB69DD||4&songID=0&autoplay=true&wmode=transparent[/FLASH]



Nhà hai đứa cách nhau bởi một hàng rào hoa mua tím. Ngày còn nhỏ, em bên này ló đầu sang bên kia nghe tôi kể chuyện sáng qua theo cha lên núi thả trâu, hái rau rừng. Em nghe say mê và một bữa em năn nỉ thôi dắt em lên núi. Trưa đó trời đổ mưa to, hai đứa ướt lướt thướt dắt nhau về. Em bị cảm mất gần một tuần lễ, còn tôi được một trận đòn quắn đít vì tội tài lanh!
Hàng rào hoa mua được bàn tay em chăm sóc nên hoa trổ liên tục, tím biêng biếc một màu day dứt. Tôi nhớ có lần, tôi hỏi tại sao nhà em lại trồng một thứ hoa dại như thế? Em kể tôi nghe vì đấy là loài hoa mà người mẹ quá cố của em rất thích, nên ba em trồng làm quà cưới cho mẹ!

Chúng tôi lớn lên bên hàng rào hoa mua tím, những ước mơ được ươm mầm từ những trưa tôi ngồi bên này em ngồi bên kia ôn bài cho nhau! Em nói với tôi, học hết bậc trung học em sẽ thi làm cô giáo, rồi về ngôi trường vùng trung du hẻo lánh này để dạy học và chăm sóc cho ba, chăm hàng rào hoa mua. Tôi có khiếu vẽ tranh và thích vẽ từ lúc còn bé xíu, nên mơ ước lớn lên sẽ thành họa sĩ. Tôi hứa hẹn làm em tròn xoe mắt " đã là họa sĩ thì vẽ đẹp lắm, không phải vẽ em xâu ình như bây giờ đâu, anh sẽ vẽ hình cho em treo khắp nhà". Tôi không thể nào quên cái tối sáng trăng ngày hai đứa chuẩn bị vào thành phố thi đại học. Em nói: " Học xong anh có về không? em thấy người ta thích ở lại thành phố dù nó là thành phố lạ." Ngày đó tôi đã hứa với em tôi sẽ về. Tôi sẽ cùng em chăm sóc cho hàng rào hoa mua tím biêc màu tình yêu vĩnh cửu!
Thế nhưng khi tôi trở về, hàng rào tím ngày xưa giờ trơ trụi lá. Đã hơn 10 năm rồi kể từ cái ngày tôi nhờ ba tôi đem lá thư về cho em.Tôi muốn em hãy quên tôi đi vì tôi đang chuẩn bị làm thủ tục kết hôn và xuât cảnh với người yêu.
Ba tôi kể: "mấy năm sau, khi ba nó mất,nó đến nhà di, nghe người làng mình bảo nó về quê Ngoại ở Nha Trang và hình như nó lấy chồng! Không đợi con.- nó bảo thế- nhưng nó không quên được, nó gởi lời chúc phúc đến con. Nó nhắn với ba khi nào con có về, hãy tạt ngang nhà nó thăm dùm hàng rào hoa mua tím".

Tôi bật khóc- giọt nước mắt đàn ông! giọt nước mắt đã đọng khô mà bao nhiêu năm nay tôi muốn khóc nhưng cố nén. Giờ vỡ òa vì em, hay cho chính tôi?! Tôi không có người yêu, cũng chẳng đi xuất cảnh. Tôi vẫn ở lại nơi thành phố mà em đã có lần nói là thành phố lạ. Tôi không về vì tôi không muốn ngày mình về lại trút lên đôi vai bé nhỏ của em một gánh nặng! Tôi van xin ba đừng cho em biết, rằng tôi đã không còn lành lặn, một tai nạn đã cướp đi đôi chân của tôi!
10 năm qua, tôi đã sống và làm việc miệt mài. Tranh của tôi được nhiều người biết đến, những bức tranh ngập tràn hình bóng em, hình ảnh hàng rào hoa mua tím biếc. 10 năm, tôi những tưởng nhạt nhòa ký ức, nhưng có lẽ cái gì đã nặng, đã sâu thì cứ vương vấn cả đời...

Trả lời với trích dẫn


 


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:56 PM

SangNhuong.com SangNhuong.com

© 2008 - 2024 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.