![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
|
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
|
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
#1
|
|||
|
|||
![]() Giỏi Toán hơn cả GS Ngô Bảo Châu Nhiều khi người ta chỉ căn cứ vào một GS Ngô Bảo Châu mà khẳng định đàn ông giỏi Toán hơn phụ nữ. Điều đó hoàn toàn sai lầm! Thực ra phụ nữ làm toán rất nhanh, khi đang nói chuyện, họ có thể chia nhẩm tuổi của mình làm đôi, lấy một nửa nói với đối tác. Nhân ba giá tiền của chiếc váy vừa mua khi khoe với bạn rồi khai căn bậc 2 của nó khi “báo giá” với chồng. Bình phương mức lương của ông xã khi “tám” ở công ty, không ngần ngại cộng thêm 10 tuổi cho cô bạn thân nhất và nhanh chóng lũy thừa tưởng tượng số lần “ngoại tình” của một đối thủ có tiềm năng trở thành tình địch. Mắt tốt - Anh đưa em đi khám mắt nhé! - Mắt em tốt lắm! Không phải khám đâu! Vì hôm qua, anh đi chơi về khuya. Trời không trăng sao, điện bị mất, thế mà em vẫn nhìn thấy vết son trên cổ áo anh mà! Cộng tất cả - Một ngày ông uống bao nhiêu? - Tám cốc. - Nhưng nghe nói bác sĩ cho phép ông uống hai cốc thôi mà. - Vâng, nhưng tôi khám bốn ông bác sĩ, mỗi ông đều cho phép tôi uống hai cốc. Bàn dài Một nhân viên thắc mắc với đồng nghiệp: - Sao sếp lại cho đóng cái bàn làm việc dài gần hai mét nhỉ? - Sếp vừa tuyển một cô thư ký cao mét bảy à? Vợ là mẹ các con ta Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân Vợ là tổng hợp: bạn thân Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền. Vợ là ngân khố, kho tiền Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra Vợ là biển cả bao la Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà Vợ là âm nhạc, thi ca Vừa là cô giáo, vừa là luật sư Cả gan đấu khẩu vợ ư? Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ) Chồng ơi! Đừng có dại khờ Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai? Vợ là phước lộc thọ tài... Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen Vợ là thượng cấp chỉ huy Là người lãnh đạo, bảo gì, chồng vâng! Vợ là bà... mẫu, ông... thân Sớm hôm hiếu thảo, ân cần dám quên Vợ là cảnh sát ven biên Chồng mà “đi lạc”, bắt liền, điều tra! Vợ là nội tướng trong nhà Đồng hồ luôn kiểm, giúp ta đúng giờ Vợ là chủ nợ ngây thơ Cho chồng tháng tháng ngon ơ, nộp tiền Vợ là thư kí rất siêng Thư từ, ngăn kéo toàn quyền moi ra Vợ còn đại diện quan toà Bắt tội phải nhận, bảo tha được nhờ Vợ là bà chủ căn cơ Quen mồm sai vặt, con thơ ngại bồng Vợ còn là những cơn giông Thổi chồng ra ngủ sa lông là thường Vợ là cung cách đế vương Áo quần sang trọng, đúng đường văn minh Vợ với Táo chẳng thân tình Chồng bèn một bếp một mình quyền uy Phát thanh đài vợ rất chì Cằn nhằn trăm chuyện phát đi đêm ngày Vợ là võ sĩ cao tay Ngọn quyền, môn cước nàng hay thử chồng Vợ là... đủ thứ biết không? Nếu mà muốn định nghĩa xong, cả đời! Vợ người mặt phấn mày hoa, Vợ mình cũ kỹ mái già mấy con. Vợ người óng ả thon thon, Vợ mình ục ịch như hòn đá lu. Vợ người như buổi trăng thu, Vợ mình như buổi mây mù mùa đông. Vợ người mắt biếc môi hồng, Vợ mình con mắt thâm quầng lo âu. Vợ người như báu như châu, Vợ mình héo quắt như tàu chuối khô. Vợ người như lụa thủ đô, Vợ mình như tấm vải thô cuối làng. Vợ người như tiếng oanh vàng, Vợ mình như tiếng giần sàng đụng nhau... Ngày xưa ta vốn hiền lành Từ khi lấy vợ trở thành hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây thơ Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng Suốt ngày cứ oán trách chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì... ... Khổ thân cho kiếp tu mi Sa chân lấy vợ khác chi đi tù Lưng thì mỗi ngày một gù Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu Ngày xưa trông giống Triển Chiêu Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia. ... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh Anh tưởng hoa nở trên cành Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa "Lời nói không mất tiền mua..." Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau. Bây giờ chẳng hiểu vì đâu Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm Cái mặt thì cứ hầm hầm Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn! Làm thơ để dịu nguồn cơn buồn này! Ớt nào là ớt không cay Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng" Với em chả biết đúng không Mà sao anh thấy em lồng lộn ghê! Suốt ngày mở miệng là chê Làm anh xấu hổ, thiếu bề đeo mo, Ra đường chẳng dám nói to Về nhà lặng lẽ nằm co... góc tường Nói ra thì rất thảm thương Nhưng em xem xét tận tường được chăng? Yêu thương là chuyện một đằng Nhưng ghen như vậy thì găng quá trời! Tại anh hiền quá đấy thôi Nên không cãi cọ đôi hồi với em, Từ mai chờ đó mà xem Anh mua kim chỉ, anh đem về nhà Em mà mở miệng hò la Anh... khâu tịt lại, sẽ là im ngay! Nếu không anh sẽ thế này Anh mua vôi bột ngăn ngay cái giường Mỗi người quay mặt một phương Nửa đêm lạnh lẽo chớ trườn sang đây, Mơ ngủ chẳng được quờ tay Giả vờ cấu véo để đày đoạ anh, Chẳng làm chiếc gáo nguyên lành Em đà đem đập để thành cái muôi Nếu em hối lại thì thôi Anh lại yêu quý, lại... lôi vào lòng Chuyện cũ coi bỏ như không Ta lại ra chợ mua hồng tặng nhau! Vì: Em, thiếu nữ hiền lành Đến khi xuất giá trở thành... "quan gia" Vợ là con của người ta Và ta quen vợ chẳng qua vì tình Có quan thì phải có binh Nên ta làm lính hầu tình "quan gia" Con ta do vợ sinh ra Nên ta với vợ... chẳng bà con chi Tại vì hôm vợ vu quy Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng Muốn vợ trẻ mãi không già Lưng ta chắc phải như là... "parabol" “Tính chất Vợ” thì phải tuân Kẻ làm lính phải luôn luôn thật thà Nấu cơm, rửa bát, quét nhà... Quan gọi thì... dạ, bẩm bà có ngay Quan thương cười suốt cả ngày Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai Hễ ai cười mỉm chê bai Đổ thừa... thương vợ chứ ai mà... đần Tính chất phải... học nhiều lần Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sinh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma! Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng, đi... cầu cá Lớ ngớ quều quào lọt xuống ao! Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom! Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Ưô? máu phu quân chạy thấy mồ Đội nón Tí đi học về khoe với mẹ: - Mẹ ơi, hôm nay con được 10 điểm môn toán nè. - Chà, con của mẹ giỏi quá! Mai mẹ dẫn con đi ăn phở nhé! - À mẹ ơi, đi ăn phở phải đội nón thì mới không bị “ết” phải không mẹ? - Sao con lại hỏi thế? - Vì con thấy bố dặn chú Ba tài xế là: “Chú cứ ăn phở mà không đội mũ coi chừng dính ết đó!” mà. - ??? Nghĩ… Thầy giáo đang giảng bài, bỗng phát hiện một nữ sinh đang ngồi mơ màng nhìn ra cửa sổ. Thầy liền gọi người ngồi bên cạnh cô nàng đứng dậy và hỏi: - Bạn ấy đang làm gì vậy? - Thưa thầy, chắc là bạn ấy đang nghĩ về quê hương đấy ạ. - Sao em biết? - Vì trong ngăn bàn bạn ấy vẫn còn một quả khế ạ! Còn tùy Giờ văn, học bài miêu tả sinh vật, cô giáo hỏi một học sinh: - Theo em, con chó được chia thành mấy phần? - Dạ, cái đó còn tùy thuộc vào số người trên bàn nhậu ạ. Lý do Trong giờ thanh nhạc: - Nam à, sao giọng của em lại to vậy? - Dạ, do trước nhà em có một cái loa phóng thanh, nói chuyện trong nhà em phải nói to hơn loa thì bố mẹ em mới nghe thấy ạ. |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|