UserCP Search Help
Home Register
Members List Contact
Xin nhấn vào để xem chi tiết
Trang chủ
Quy định Kiến thức
Chợ
Liên hệ
Logout
Tài trợ
Links
Quảng cáo
Trở lại   Chợ thông tin Mai Táng - Tang lễ Việt Nam > Thư giãn - Tâm sự > Truyện - Thơ - Xả stress > Truyện ngắn

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 19-10-2012, 04:09 PM
cuahangso1 cuahangso1 đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 22
Mặc định Yêu xa

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

TTO - Hồi đại học, tôi mộng mơ về hoàng tử của mình: lịch lãm, chững chạc và hơn tôi ít nhất 5 tuổi. Thế nhưng, người yêu tôi bây giờ lại là chàng trai cùng tuổi, cũng chính là gã bạn thân học chung với nhau từ hồi mẫu giáo.



Tôi và hắn là những người bạn thân trong một nhóm 8 người. Đậu đại học, tôi xa quê vào Sài Gòn trọ học. Hắn đi du học ở Nga. 6 đứa còn lại học ở Đà Nẵng. Thế là 2 tuần/lần, cả nhóm ríu rít hẹn online trên mạng để tám chuyện. Thời gian đầu còn đúng hẹn. Sau đó, chỉ còn lại mỗi tôi và hắn.
Có hôm tôi bị ốm, nhưng nghĩ đến cái hẹn nhóm, lại lóc cóc đạp xe ra quán net, và vẫn chỉ có hắn. Lúc đó, tôi không để ý rằng hắn đã quan tâm tôi biết bao nhiêu. Có lẽ chính những buổi chat đó giúp tôi và hắn, những người con tha hương, xích lại gần nhau hơn lúc nào không biết.

Tình yêu giữa tôi và hắn hình thành một cách tự nhiên như thế. Bạn bè biết chuyện, trêu 2 đứa yêu xa. Bởi ngày hắn tỏ tình với tôi cũng là ngày hắn đang ở Nga, còn tôi đang ở Việt Nam. Chiếc máy tính kết nối tôi và hắn qua Yahoo Messenger với những dòng sẻ chia cuộc sống, học tập mỗi ngày.

Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều hôm ấy. Đang làm việc, thấy hắn online nên tôi ghé vào hỏi thăm. Hai đứa trò chuyện, hỏi thăm tình hình bạn bè rồi hắn nhờ tôi làm… bà mai. Hắn muốn tôi giới thiệu cho hắn một cô bé trong cơ quan của tôi. Nhưng lúc đó tôi là người trẻ tuổi nhất ở cơ quan và được mọi người đặt cho biệt danh ngồ ngộ: “Út cưng”. Nghe hắn nói thế, tôi khúc khích đề nghị hắn cho tôi tự ứng cử vào vị trí “cô người yêu” mà hắn đang "tuyển”.

Hắn bật cười và bảo tôi “chứng minh khả năng”. Tôi hùng hồn liệt kê tất cả ưu điểm của mình. Buổi chiều hôm ấy trôi nhanh trong không khí vui vẻ cho đến khi tôi chợt giật mình vì những câu nói đầy ẩn ý của gã bạn thân. Hắn gửi cho tôi nguyên văn những dòng nhật ký trước hôm hắn sang lại Nga. Những dòng chữ như nhảy múa trước mắt tôi: “…Nếu 3 năm sau mình về nước, nếu em chưa có chồng, mình nguyện sẽ xin cưới em làm vợ…”. Và tôi bị “knock out”.

Đôi lúc nghĩ lại, tôi tự hỏi sao mình lại nhận lời yêu hắn? Lúc đó hắn còn 3 năm nữa mới về nước. Chắc chắn cho đến lúc hoàn thành khóa học hắn sẽ không về. Và nếu bắt đầu, tình yêu sẽ chỉ toàn là qua mạng, liệu có thật không?

Mang băn khoăn này hỏi hắn, tôi được hắn trấn an bằng thái độ quả quyết: “Tình yêu mình bắt đầu trên nền tảng tình bạn. Mười mấy năm làm bạn thân là có thật, cảm xúc dành cho nhau là có thật, quê quán là có thật…”. Tôi bị hắn thuyết phục và tiếp tục…yêu.

Sinh nhật tôi. Hắn dặn tôi đúng 7g sáng online. Webcam mở ra với một chiếc bánh kem hình trái tim và 23 ngọn nến, đúng bằng số tuổi của tôi. Lúc đó bên Nga là 3g sáng. Với khuôn mặt còn ngái ngủ, hắn mỉm cười thắp từng ngọn nến, rồi vờ cùng tôi cắt bánh kem mừng sinh nhật. Cả ký túc xá của hắn hôm đó đã nhốn nháo vì tưởng… cháy. Nghe hắn kể mà tôi thương quá!

Nhưng yêu xa thật khổ. Cứ thấy mong manh, cứ thấy đợi chờ. Những dòng chat, email đôi khi không diễn tả hết ý, đôi khi lại dẫn đến những hiểu lầm, hờn dỗi. Những lúc đợi mong một bờ vai để dựa hay những lúc cần một cái nắm tay chia sẻ, tôi nhớ hắn đến cháy lòng… Những vệ tinh xung quanh tôi lại quá nhiệt tình. Mệt mỏi, tôi lại nghĩ: hay là buông trôi? Nhưng rồi những kỷ niệm của hai đứa lại ùa về làm trái tim tôi ấm áp. Mỗi khi đi đâu xa, hắn mua quà cho tôi rồi để vào đó. Mỗi sáng đi tập thể dục, hắn hái tặng tôi một nhành hoa, nhặt một chiếc lá rồi ép lại, cất vào đó… Ngân hàng tình yêu của tôi mỗi ngày một đầy lên, có kẹo bạc hà, kẹo mút, khuyên tai, vòng tay và cả hoa, lá ép khô… Bạn bè về nước, hắn nhờ chuyển đến tôi. Nhấm nháp từng viên kẹo gửi về từ nơi xa xôi, tôi thật sự cảm nhận vị ngọt ngào của tình yêu.

Ngày hắn về. Tôi ra sân bay đón cùng gia đình hắn. Bình thường tôi vẫn hay lên nhà hắn chơi cùng ba má, anh chị hắn nhưng sao hôm nay thấy là lạ thế nào…Trông thấy tôi, cậu của hắn trêu: “Biết đâu trong vali có tôi người Nga theo về đấy. Rồi con làm sao?”. Tôi chỉ bẽn lẽn cười đáp lời cậu. Nhưng trong lòng lại vẩn vơ: biết đâu là thật? Biết đâu khi gặp nhau, giữa hai người sẽ vẫn chỉ là tình bạn, còn tình yêu chỉ là trò chơi giữa hai cái nickname? Mọi thứ sẽ chỉ là qua mạng, chỉ là ảo ảnh, và tất cả sẽ trở về như trước lúc hắn đi?

Chưa kịp nghĩ nhiều hơn thì hắn ra. Đông người quá, tôi không dám đến gần, cũng không dám nhìn vào mắt hắn, chỉ khẽ liếc qua. Còn hắn, sau khi chào hết gia đình, hắn dành cho tôi một cái ôm thân thiết, cái ôm đầu tiên sau 3 năm yêu nhau. Tôi nghe lòng trỗi lên cảm giác thật lạ: vừa xao xuyến, vừa ấm áp.

Ô, tình yêu thật diệu kỳ!
Trả lời với trích dẫn


CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:28 PM

SangNhuong.com SangNhuong.com

© 2008 - 2025 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.