![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
|
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
|
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
#1
|
|||
|
|||
![]() Hôm nay có gọi là một ngày bình thường không nhỉ ? Tôi cũng vui vẻ, mà bạn thì cũng tương đối vậy. Tôi không hiểu nổi mình nữa. Thời gian này thật tốt đẹp. Mọi thứ đều bình thường. Vậy mà tôi cứ luôn lo sợ, luôn trăn trở. Tôi luôn sợ một ngày nào đó, gần thôi, tôi sẽ mật tất cả những gì tôi đang có. Tại sao vậy chứ ? Có lẽ là bởi vì tôi đã bị mất lòng tin. Tôi đã tin để rồi phải thất vọng. Và giờ đây tôi nghi ngờ tâtc cả những những người bạn của tôi. Một phần là bởi vì tôi không biết bạn cũng như người ấy nghĩ gì về tôi, coi tôi quan trọng đến mức nào. Tôi sợ rằng thực ra bạn chẳng muốn chơi thân với tôi đâu. Tôi cũng sợ rằng người ấy cũng nghĩ như bạn. Tôi biết là chơi với nhau, điều đầu tiên là phải tin tưởng lẫn nhau. Nhưng mà tôi vẫn như thế, vẫn luôn lo sợ, vẫn luôn có những giây phút cảm thấy cô đơn vô cùng. |
#2
|
|||
|
|||
![]() Có những điều, những suy nghĩ luôn làm mình trăn trở, luôn làm mình hoài nghi. Cảm giác cô độc luôn ngự trị trong mình, cuộc đời ai cũng có những điều như thế, mình đã tự đánh mất mình khi gặp điều gì đó ko hay, niềm tin ko còn cuộc sống trở nên vô nghĩa, tự nghĩ rằng mọi người ko hiểu mình sẽ rời xa mình, muốn níu kéo, cũng ko còn sức để níu kéo, đã đi vào ngõ cụt rồi sao? Vì sao phải để tình cảm chiếm hết tâm hồn để rồi giờ đây mình lại thấy cô đơn.! (Trích nhật ký Tracy) |
#3
|
|||
|
|||
![]() Có những cảm giác trống vắng, hụt hẩng, mất niềm tin đến với mình bất cứ lúc nào trong cuộc đời này, nhưng đó chỉ là nhất thời....rồi nó sẽ nhanh chóng ra đi cũng như khi nó ập đến...
Quan trọng là mình đã sống và ko làm điều gì hổ thẹn với lương tâm...Hãy tự tin vào mình Thanh nhé. Chị luôn sẳn sàng chia sẽ với em.:Rose: |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|