Xem bài viết riêng lẻ
  #10  
Cũ 22-10-2012, 03:14 PM
chenfounder chenfounder đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2012
Bài gửi: 13
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Và thời gian trôi đi theo đúng quy luật của nó. Xa mái trường cấp II, em không một lần nhìn lại tiếc nuối, có chăng là những lúc nhói đau khi cảnh cũ lại hiện về.

Ngày thi vào lớp chuyên chọn của trường THPT (cấp 3) tổ chức, em cũng không còn nhiều suy nghĩ về việc vào lớp A đầu, em chỉ mong không phải đối mặt một lần nữa với những nỗi đau mà suốt 4 năm qua em phải cùng chung sống, không phải đối mặt với những khuôn mặt xưa, với ánh mắt làm em sợ hãi, để rồi thu mình trong vỏ ốc cô đơn, không một người bạn, chỉ có bóng đêm, tiếng nhạc và những chú cún chịu lắng nghe em nói, thở than (có lẽ điều đó giải thích được vì sao em lại yêu quý những chú cún...đến vậy mà tới cả mẹ cũng không bao giờ biết lý do)... Ngày có kết quả, mẹ ra trường coi điểm cho em. Trở về, mẹ nói: A2 (một trong hai lớp dẫn đầu ở trường), đậu lớp A2 rùi, trong lớp A2 này cũng có khá nhiều các bạn hồi cấp II đấy. Mẹ em vui nhiều lắm, vì một lần nữa con gái của mẹ lại được vào lớp chọn,hiiii.


5/9 - ngày của những tiếng cười ròn tan, phá vỡ đi cái không khí vắng lặng nơi sân trường trong suốt những ngày hè. Tiếng trống vang lên như giục giã, báo hiệu một sự khởi đầu mới đang chờ đón với những ước mơ và hoài bão. Bước từng bước chân khập khiễng vào lớp, em cúi mặt tìm bàn ngồi. Có lúc nào đó em trộm nhìn những ánh mắt của các bạn, hiii, ánh mắt coi em sao cũng giống người ngoài hành tinh rơi xuống quá nhưng không còn gay gắt, cay nghiệt như điều em lo sợ. Em lấy tay đỡ lấy trái tim non nớt tưởng chừng như sắp bị văng ra khỏi lồng ngực của em.Vậy là đã có tia sáng nhỏ, len lỏi cho em niềm hy vọng rồi - em tự nhủ.


Học tập nơi môi trường mới, dường như em đã tìm lại được cho mình phần nào cô bé chích choè của ngày xưa, em như tìm lại được phần nào nụ cười tưởng chừng đã bị lãng quên mãi mãi và tìm được phần nào sự hồn nhiên của một đứa trẻ. Không quá nhiều sự ấm áp nhưng cũng đủ thắp lên trong em ngọn nến, cho trái tim em hơi thở và lời nói dịu dàng. Hiii, giờ đây, khi bị ai đó trong lớp bắt nạt, nói điều gì đó làm em đau, em không còn chỉ một mình lẻ loi câm lặng, em đã có cả những người bạn luôn bên em, đứng lên che chở cho em khỏi những mũi dao, mũi kim nhói buốt, cho em được được dựa vào khóc dù chỉ là chút ít, chút ít thôi (vì em không muốn khóc để các bạn và ba mẹ phải buồn)..... Em thầm cảm ơn nhiều lắm. Cảm ơn các bạn thật nhiều vì đã mang em trở lại...


Thời gian thấm thoát thoi đưa, cũng giống như bốn mùa: xuân - hạ - thu - đông luân phiên nhau thay đổi, cũng đã tới ngày rời xa mái trường cấp III - nơi đã cho cô bé tật nguyền tìm thấy được niềm vui. Không có nhiều kỷ niệm như các bạn đồng trang lứa, cô bé chỉ hai buổi đến trường có ba mẹ đưa tới lớp thật sớm, trống tan trường chờ "một chút" ba mẹ lại tới đón cô bé về, chỉ vậy thôi, chỉ vỏn vẹn 5p ra chơi - cô bé được trò chuyện cùng bạn thân cười khúc khích cũng đã đủ để cô bé yêu biết bao nhiêu mái trường thương mến.


Xa rồi, em nhớ lắm - nhớ bạn, nhớ trường, nhớ thầy cô nhưng giờ đây em đã có mơ ước cho những ngày sắp tới - được bước chân trên giảng đường ĐH. Em cũng được trải qua cái cảm giác của những ngày miệt mài ôn thi, những buổi thi hồi hộp, những buổi sau thi cầm tờ báo so sánh đáp án.... nhưng có điều đặc biệt chắc chỉ em mới có: bữa lên HN để thi, mẹ em mới sinh em bé được tròn 6 tháng (bé Bim), thấy ước mơ của con gái mẹ không lỡ ngăn cản, nên đành theo em lên HN. Hii, mẹ mang theo cả em bé nữa, chị họ em cũng được theo vì trông bé Bim trong lúc mẹ kèm em tới trường thi. Các bác có lúc cười trêu: "Mày đi thi mà cả nhà cùng đi thi theo kìa". Hiii.


Những ngày thi ĐH với em đã qua như thế đó. Rồi em trờ về hồi hộp chờ tin báo......


(Hết phần II - còn tiếp...)
Trả lời với trích dẫn